Tôi lại bước cô đơn…như ngày em chưa đến
Lắm lúc giật mình, tưởng vẫn nắm một bàn tay
Giá phút giây này…tỉnh dậy…chỉ cơn say
Và tôi vẫn thấy em như ngày ấy.
Bao ái tình, mộng đẹp tự tôi xây
Chẳng một gió mưa mà cũng thành đổ vỡ
Có lẽ vậy, tình ta là dang dở
Chẳng muốn dở dang cũng chẳng được gì.
Ngày hôm nay em đã ra đi
Tôi vẫn nhớ gốc cây thề hôm ấy
Em khắc tên tôi “yêu người mãi mãi”
Mà chắc nhớ nhầm,ừ, chắc chắn tôi sai.
Có thể ngày mai
Tôi sẽ yêu một người con gái
Và sẽ quên những lời em hứa
Thật ngọt ngào,
nhưng chỉ là gió thoảng mây bay.
Giờ ta phải chia tay!