참새 한 마리가 포르르 날아와 강아지 똥 곁에 앉아 주둥이로 콕 쪼아 보더니 퉤퉤 침을 뱉고는, “똥, 똥, 똥 …에그 더러워!”하고 쫑알대다가 멀리 날아가 버립니다. 강아지 똥은 어리둥절했습니다. “똥이라니? 그리고 더럽다니?’’ 무척 속상합니다.
Một chú chim sẻ bay ngang qua, đáp đậu bên cục Phân chó, nó dùng mỏ mổ thử vào cục phân rồi vội vàng nhổ nước miếng “Ê cư, cứt, cứt, cứt…..dơ dáy quá!”. Nói rồi nó bỏ bay xa. Phân chó nghe vậy rất buồn phân vân tự nhủ “Gọi mình là cứt sao? Nói mình dơ dáy à?”
강아지 똥은 고개를 갸우뚱거리며 생각을 합니다. “아니야, 하느님은 쓸데없는 물건은 하나도 만들지 않으셨어. 너도 꼭 무엇엔가 귀하게 쓰일 거야.” 조금 전에 흙덩이가 일러 준 말을 되뇌어 봅니다. ‘정말 나도 하나님께서 만드셨다면 무엇엔가 귀하게 쓰일까?’ 해가 저물도록 혼자 웅크리고 앉아 생각해 보았습니다.
Phân chó nghiêng đầu suy nghĩ “Không phải, ông trời không sinh ra vật gì vô ích cả. Mình nhất định cũng sẽ được sử dụng một cách có ích vào việc gì đó”. Không lâu trước đó, bác Đất sét đã nói với nó như vậy. Mặt trời lặn dần Phân chó nép mình và suy nghĩ “Nếu ông trời đã sinh ra mình thì có thực mình cũng được sử dụng một cách có ích vào việc gì đó hay không?”.
Ảnh minh họa lấy từ trang http://dgyam.tistory.com/323
강아지 똥 바로 앞에 파란 민들레 싹이 하나 솟아났습니다. “너는 뭐니?” 강아지 똥이 내려다보고 물었습니다 “난 예쁜 꽃이 피는 민들레란다; “예쁜 꽃이라내 하늘에 있는 별만큼 고우니?,’ “그럼!’’ “반짝반짝 빛이 나니?” “응, 샛노랗게 빛나.” 강아지 똥은 가슴이 울렁거렸습니다. 어쩌면 며칠 전에 제 가슴 속에 심은 별의 씨앗이 싹터 나온 것이 아닌가 싶었기 때문입니다. “네가 어떻게 그런 꽃을 피울 수 있니?’’
Chợt một cọng cỏ bồ công anh xanh mướt đang nảy mầm lên ngay trước mặt nó. Phân chó nhìn xuống và hỏi “Cậu là gì thế?”. “Tớ là bồ công anh sẽ nở ra bông hoa đẹp”. “Bông hoa đẹp á! Đẹp bằng sao trên trời không?”. “Tất nhiên rồi!”. “Tỏa ánh sáng lấp lánh hả?”. “Ừ, Ánh vàng óng”. Phân chó đã rất hồi hộp bởi nó nghĩ rằng cách đây mấy ngày ngôi sao yêu mến mà nó đã gieo lòng sẽ có thể nảy mầm giống như bồ công anh được. “Làm thế nào mà cậu có thể nở được bông hoa đẹp như thế?”.
봄이 한창인 어느 날, 민들레는 한 송이 아름다운 꽃을 피웠습니다. 샛노랗게 햇빛을 받고 별처럼 반짝이었습니다. 향긋한 향기가 바람을 타고 퍼져 나갔습니다. 방긋방긋 웃는 꽃송이엔 귀여운 강아지똥의 눈물겨운 사랑이 가득 어려 있었습니다.
“Toàn thân thể của cậu phải tan chảy và đi vào thân thể tớ. Việc làm cho nở được hoa đẹp chính là cậu đấy”. Phân chó vui mừng đến mức không nghe nổi đến hết câu. “A, quả thực mình có thể trở thành ngôi sao được rồi!”. Nó nhảy cẫng lên ôm chồm lấy cọng cỏ bồ công anh trong niềm vui sướng tột cùng. “Tớ sẽ thành phân bón và nếu cậu nở được bông hoa đẹp như sao thì tớ sẽ tan chảy và trở thành thân thể của cậu”. Trong bốn ngày mưa liên tiếp, nước mưa làm thân thể Phân chó bắt đầu tan vữa ra. Thân thể nó thấm vào lòng đất, tập trung tại gốc cỏ bồ công anh, lên thân cây và rồi một nụ hoa bắt đầu xuất hiện. Vào một ngày giữa xuân, bồ công anh đã nở một bông hoa thật đẹp đón nhận ánh nắng mặt trời và lấp lánh ánh vàng như ngôi sao trên bầu trời. Hương thơm ngào ngạt theo gió bay xa. Trong bông hoa đang nở nụ cười rạng rỡ chan chứa tình yêu hi sinh đẫm nước mắt của cục Phân chó dễ thương.